Thơ mầu
Nay ở trong thơ nên có thép
Nhà thơ cũng phải biết xung phong
Thứ Năm, 29 tháng 8, 2013
NHÀ TÔI
Nhà
tôi
có
một
chữ
tôi
Nhìn
đâu
cũng
thấy
có
đôi mắt hiền
Nhà
tôi
có
một
chữ
điền
Nhìn
đâu
cũng
thấy
một
miền trời sao
Cẩm Thạch
NẮNG CHỜ
Họ nhổ toẹt vào tôi
Mấy đứa con gái ngồi
Một chiếc xe tậm tịt
Nắng chờ...
Cẩm Thạch
ĐÔI MẮT
Đôi
mắt
có đuôi
Đôi
mắt
nói cười
Nhìn
đông
sang
bắc
Nhìn
vòng
sang
tây...
Cẩm Thạch
GIỮ TRẺ
Phổng phao là lẽ tự nhiên
Tế bào bé nhỏ lớn lên
từng
ngày
Hai hàng nước mắt chảy dài
Làm người giữ trẻ thế này sướng hơn
Vui,buồn,trỗi dậy
từng
cơn...
Cẩm Thạch
GIỮ NHÀ
Cửa mở toang
Mắt
sáng choang
Tai nhọn hoắt
Ngóng ai về
Là
người nhà
Lao ra đón
Là
hàng xóm
Giương
mắt
nhìn
Nằm lặng thinh
Lim dim ngủ
Cẩm Thạch
Thứ Năm, 22 tháng 8, 2013
SAO NHÃNG
Đi lại giữa
phố
quen
Ồn ào sao nhãng
quên
Bỏ
đằng
sau
phú quí
Bỏ
đằng
sau
ưu phiền...
Tràn ngập đường
phố
quen
Cẩm Thạch
MỘT GIẤC MƠ
Có một chú bé
con
Trần truồng ngủ thật ngon
Trong
mơ mờ
gặp mẹ
Lưu luyến sự mất
còn
...
Cẩm Thạch
SẦU LẮNG
Những cơn lốc đớn đau
Yêu thương nào nhẹ nhõm
Nụ hôn
đầu
bẽn lẽn
Mối tình
đầu
bâng lâng
Cẩm Thạch
GỠ DUYÊN
Ai chở quất vô nhà
Dáng cây
cành
thú quí
Thanh
tao mà thi vị
Thắng
cành
đào gỡ duyên
Cẩm Thạch
NHẮM MẮT
Những
đôi
môi tìm nhau
Những
đôi
mắt
nhắm
nghiền
Sai bảo nụ hôn thiền
Bắt cuộc
đời
nhắm
mắt
Cẩm Thạch
VẬN
Cái
lỡ
nó cứ lạnh tanh
Ăn
bún,
ăn
ốc,mặt xanh
Khấn
vái
ông
bà
ông
vải
Lỡ
mà phúc lộc quẩn quanh
Cẩm Thạch
Thứ Sáu, 16 tháng 8, 2013
THƯỚT THA
Thấp thoáng
mưa
rồi
mưa
vẫn
rơi
Màu tím tha phương giữa
đất
trời
Thêm bao
rối
loạn còn nguyên chất
Đất
cũ đâm chồi đốt lá
rơi
Cẩm Thạch
BẾN CŨ
Bến cũ
xa
vời
xa
lắm thôi
Một
tình
một
nghĩa
một
dòng
trôi
Năm nay
xa
hẳn ngày xưa ấy
Sóng nước vô
tình
lơ đãng
trôi
Cẩm Thạch
ÁP TẾT
Chỉ
có
những hạt
mưa
bay trong gió
Vết
mưa
buồn
mong
có
bạn
mưa
Trời cao xanh tung hứng bông đùa
Lòng
mông
quạnh
mòng
mưa
áp tết
Cẩm Thạch
TRẢI DÀI
Đường trải dài theo vết nứt bánh xe
Sóng
nhấp nhô
sông
nước tràn trề
Tình phẳng
lặng
tháng năm quên
lãng
Mưa bình nguyên giông tố vỗ về
Cẩm Thạch
BẮT NHỊP
Người già hoa rụng
Sớm
thì
sương
đọng
Muộn
thì
sương
tan
Bắt nhịp thời gian
Cầu vồng tế thế
Cẩm Thạch
Thứ Sáu, 9 tháng 8, 2013
PHÁO HOA
Cành
tím
thắng thiên
Sắc
tím
đỡ nền
Lập lòe ánh chớp
Sáng vùng trời đêm
Cẩm Thạch
DUYÊN THẦM
Cái
duyên
khó nói lên lời
Cái
duyên
kín
đáo bời ngời lạ quen
Duyên
thầm áo lụa tà xiêm
Kín
bên
ánh mắt
kín
bên
nụ cười
Cẩm Thạch
NHÌN
Nhìn sang em
Tuần trăng lên
Gió vũ trụ
Thao thức mềm
Cẩm Thạch
NHỎ NHOI
Chiếc lá nhỏ nhoi
Gánh gác bụi đời
Ấm màu lục diệp
Xói mòn chông gai
Cẩm Thạch
NGHỊCH ĐÙA
Chú bé ôm cái
quạt
cây
Ú
òa
cánh
quạt
quay quay
Ú
ơ đằng sau
cánh
quạt
Nô đùa
cánh
quạt
ngừng
quay
Cẩm Thạch
HANG GIÓ
Cái
hang
sâu
Sớm tối ướt
Có
cá lách
Có
bụi luồn
Nước mưa nguồn
Đầy
hang
gió...
Cẩm Thạch
BỐN VẾT
Chỉ có bốn
vết
chân
thôi
Im lìm
vết
ngược
vết
xuôi
Trên đường
vết
chân
nho nhỏ
Khôn lường
vết
đọng thành đôi
Cẩm Thạch
Thứ Sáu, 2 tháng 8, 2013
XÓM CHÀI
Năm
giờ
chuông
réo
Sáu
giờ
chuông
reo
Đầy
thuyền
cập bến
Đầy
thuyền
nhổ neo
Cẩm Thạch
BỘ BA
Ba
chàng
hàng
xóm nhà tôi
Có
mèo
có
chuột và dơi
Ba
chàng
lọ lem đích thực
Hang
cùng ngõ hẻm dạo chơi
Cẩm Thạch
XA XỨ
Sớm
muộn sau rồi vẫn cứ
xa
Xa
xôi muông thú nhớ quê nhà
Buôn đong bán đấu ai người lạ
Sớm
tối đi về dạ xót
xa
Cẩm Thạch
BẾN TƠ
Cô bé
duyên
nợ vô tình ơi
Nguyệt đắng
tơ
rơi
duyên
rối
bời
Tơ
dăng
bến
nhớ
ai người
bện
Nỗi
nhớ
ơ hờ
nơi
bến
tơ
Cẩm Thạch
BÁNH GÓI
Bánh
gai lá gói từng tầng
Bóc ra chỉ được
tí
vầng trăng non
Bánh
dầy
tí
nhạt
tí
son
Bánh
bao
tí
tói véo von nhân đời
Cẩm Thạch
BỨC XÚC
Lõa
tình
bí
cánh
Lõa
thơ
bí
cảnh
Lõa
sầu
bí
canh
Lỗ
lõa
tình
anh
Cẩm Thạch
LẮM MỐI
Đường đường
lối lối
Mỗi
người
một
lối
Mỗi
lối
một
đàng
Ấy
đi
đằng
ấy
Ấy
đi
đằng
này...
Cẩm Thạch
Bài đăng mới hơn
Bài đăng cũ hơn
Trang chủ
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)