Chủ Nhật, 23 tháng 6, 2013

CỦA ANH,CỦA EM

Chỗ này của anh
Chỗ này của em
Giành nhau từng tí
Cho nhau cho rồi

Cẩm Thạch

ĐẦY VƠI

Cuộc sống cứ đầy vơi
Trăng sáng không buông lời
Dạ đầy vơi hứng cảnh
Ngẫu hứng miền trắng rơi

Cẩm Thạch

TIẾNG TƯỜNG

Tiếng kêu róc rách
Tiếng tường xa tít
Tiếng tường ù mu
Từng giọt nhỏ to

Cẩm Thạch

CHIẾU RÁCH

Chiếc chiếu rách
Cuốn quanh người
Tơi tã vùi
Mường tượng lạ
Lời một dạ
Một thảm người

Cẩm Thạch

LỐI CŨ

Lối cũ sương mờ
Đường làng cổ xưa
Lối đi dăm ngả
Lối về dặm

Cẩm Thạch

VIỆN PASTEUR

Man mác hương xuân chiều trở lạnh
Bỗ bã trong lòng mấy giọt sương

Cẩm Thạch

Thứ Sáu, 14 tháng 6, 2013

HAI NGỌN CÂY

Hai ngọn cây
Hỏi thăm nhau
Cùng dắt nhau
Cùng vươn lên
Kết dính sợi dây chằng

Cẩm Thạch

HAI CON BƯỚM

Hai con bướm vàng
lá ngụy trang
Bước trên vườn thắm
tình lang thang

Cẩm Thạch

CÕI RIÊNG

Nhởn nhơ hoaxum vầy
Nhớp nhơ tan hợp chóng chầy phải qua
Cỏ cây tươi tắn hiền hòa
Đó đây xum họp đẫy đà cõi riêng

Cẩm Thạch

BỜ MÂY

Một bờ mây trắng chở niềm vui
Một ánh sao đêm chở ngậm ngùi
Không gian tĩnh mịch bờ mê sảng
Khí huyết trong lòng đất bốc lên

Cẩm Thạch

THẮM XUÂN

Trăng trắng bông hoa trắng nụ cười
Cành nào bói quả lộc vàng tươi
Bông xuân chúm chím hương đồng nội
Trắng muốt nụ cười đỏ thắm môi

Cẩm Thạch

Thứ Năm, 13 tháng 6, 2013

KÝ ỨC

Quả bom rơi,hành tinh rơi
Cối xay gió, gió rơi
Khói bốc bay mù mịt
Bốc trời.

Cẩm Thạch

Thứ Hai, 3 tháng 6, 2013

NHỢT NHẠT

Nắng từng làm mỏi
Nắng từng làm héo hoa
Nắng thôi tụ vườn ta
,hoa cùng nhợt nhạt

Cẩm Thạch

CÂY BỎNG

Cây lá bỏng
Uốn lưỡi bỏng
Uống sữa nóng
Chờ đợi hoa

Cẩm Thạch

CÂY XẤU HỔ

Cây xấu hổ
Không đi ngủ
Không giật mình
Chỉ lặng thinh
Nhìn thiên hạ

Cẩm Thạch

ĐỘI NẮNG

Nắng đội lên đầu
Mũ để quên đâu
Nắng che vạt áo
Nắng che mái đầu

Cẩm Thạch

GIỮ TỔ CHIÊU MƯA

Nằm sấp nằm ôm tổ
Ngơ ngác hứng mưa trời
Ngất ngây đêm không ngủ
Cánh rủ làn mưa rơi

Cẩm Thạch

DẦN NHỚ,DẦN QUÊN

lẽ chiều dần quên
Làm trái tim hăm hở
lẽ chiều dần nhớ
Làm nỗi nhớ mong manh

Con sóng nào dội lên
Bão táp tung bờ rối
Biển một bên hờn dỗi
Bờ một mảnh tan hoang...

lẽ chiều dần quen

Cẩm Thạch

KHI YÊU

Khi yêu
Thời gian giầu thêm hy vọng
Trái tim mở rộng tình yêu
Nhớ chiều
             Rèm thưa
                             Khói
Trăng ló đỉnh núi cao
rừng gọi
Hoàng hôn đỏ lòm vọng
Hoa rừng bãi cỏ đồi nương
Khi yêu
              Dù thương
Gần nhau khó dứt ra được
Thời gian,lại vui,lại say
Ta giương áo đỏ cho trời ngắm
Ta mắng đứa ngu rằng không biết yêu
Trăng...sao...vô-cùng...im lặng.

Cẩm Thạch