Thơ mầu
Nay ở trong thơ nên có thép
Nhà thơ cũng phải biết xung phong
Thứ Sáu, 8 tháng 2, 2013
CUỐI ĐÔNG
Một
khoảng
không
trống
không
Một
ngọn đèn
rất
nông
Một
màu xanh
rất
nhạt
Gió eo xèo cuối đông
Cẩm Thạch
RẺ QUẠT
Quăng quật giận dỗi
gì
Luồn lách
để
làm
chi
Để
làm
chi
cuốn gió
Để
làm
gì
kéo mưa
Cẩm Thạch
MƯA XUÂN
Mưa
xuân lá cây rụng cuống
Nặng nề rớt những giọt
mưa
Sân vườn
không
chiều
không
trưa
Thời gian
có
như chẳng
có
Cẩm Thạch
BÙA MỆNH
Người quen gọi
nhau
bằng
cụ,
bằng
ông,
bằng
bà
Bằng
những
lá
bùa
vàng
ệch
Chỉ
những
giọt sương đêm còn trắng tuyết
Ủ
nhau
trên
những
chiếc
lá
vàng
Cẩm Thạch
SÂN KHÁCH
Mây bay
chầm chậm
Che kín mặt trời
Từng hạt thóc rơi
Đổ đầy sân khách
Cẩm Thạch
ĐỜI VUI
Mua
miếng
bí
xanh
Cười toét
miệng
xanh
Miếng
bí
to
đoành
Miệng
to
đỏ đanh
Cẩm Thạch
SẮC THU
Có con ong mù
Đầu đội lá
thu
Toàn thân thô ráp
Sắc vàng như
thu
Cẩm Thạch
Bài đăng mới hơn
Bài đăng cũ hơn
Trang chủ
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)